Người chuyển giới đầu tiên ở Việt Nam tự thấy mình là một phụ nữ đúng nghĩa và cho rằng có quyền để lựa chọn một người đàn ông để yêu như bao cô gái khác.
Cindy Thái Tài cho rằng, nếu không may gặp phải những khổ đau trong tình cảm, chị sẽ không ngồi đó mà ủ rũ. Bởi chị là một người phụ nữ có tinh thần mạnh mẽ. Hãy cùng lắng nghe Cindy trò chuyện về cuộc sống hiện tại sau đêm diễn Hạ vàng ở Hà Nội.
– Gặp chị trên sân khấu “Đêm Việt Nam 2 – Hạ Vàng” tại Hà Nội vừa qua, thấy chị thật sexy và quyến rũ. Chị thường chọn trang phục cho mình theo những tiêu chí nào?
– Tôi đã hoạt động trong lĩnh vực trang điểm, hóa trang 20 năm và có đủ những hiểu biết cần thiết để lựa chọn cho mình một trang phục phụ thuộc vào nơi mình sẽ đến. Nếu trên sân khấu tôi luôn chọn lựa những trang phục trình diễn sang trọng, quyến rũ thì khi ở bên bạn trai tôi lại muốn muốn mình thật sexy. Tất nhiên, ở trước mặt con trai tôi lại luôn mặc kín đáo, nhẹ nhàng.
Cindy Thái Tài thướt tha trong một trang phục do NTK Vân Khánh thực hiện trên sân khấu Đêm Việt Nam 2 – Hạ Vàng diễn ra tại Hà Nội tối 10/7 |
– Chị luôn tỏ ra mãn nguyện với những người đàn ông bên cạnh. Tiêu chí lựa chọn bạn trai của chị là gì?
– Tôi là một phụ nữ có tinh thần mạnh mẽ. Tôi thích sự bình đẳng và luôn tôn trọng bản thân và quyền lợi của mình trong các mối quan hệ. Trong tình yêu cũng vậy, đối với tôi, yêu có nghĩa là đôi bên cùng tôn trọng lẫn nhau, và nếu lúc nào đó một trong hai người cảm thấy không còn phù hợp thì nên dừng lại mối quan hệ ấy. Hiện tôi là một phụ nữ độc thân nên tôi có quyền lựa chọn, kể cả chuyện “sống thử” cũng là điều tôi cảm thấy bình thường.
Tôi muốn nói rằng, tôi có quyền lựa chọn một người đàn ông để yêu như bao cô gái khác. Nhưng cũng giống như bao cô gái, chọn đúng đối tượng luôn là một thách thức. Các cô gái cũng thường gặp những nỗi đau khổ khác nhau trong chuyện tình cảm, còn tôi vì có tinh thần mạnh mẽ, luôn chủ động trong cuộc sống của mình nên nếu gặp chuyện buồn sẽ không ngồi ủ rũ. Tôi luôn nhủ: Tại sao không bắt đầu lại cuộc sống mới từ hôm nay, và đó là cách tôi thoát ra khỏi những nỗi buồn phiền để tiếp tục sống một cách thoải mái.
– Thấy chị đầy lạc quan. Thực tế thì chị phải đối diện với nỗi buồn theo cách nào?
– Tôi đã có quá nhiều sự bi quan, nó đầy ắp rồi, không còn chỗ nào để chứa nữa nên phải lạc quan thôi. Mà thực ra, nếu không mạnh mẽ thì làm sao có thể sống. Cuộc sống là của mình mà.
Tôi đã trải qua bao đau khổ để đến được hôm nay, tôi hiểu rõ giá trị của mình, giá trị cuộc sống. Tôi không cho phép mình bắt đầu một ngày mới bằng những chuyện buồn của ngày qua. Tuy vậy, trong sâu kín, thỉnh thoảng tôi vẫn hát bài nỗi lòng, bởi tôi chỉ là một con người bình thường, cũng rơi vào trường hợp “yêu ai yêu cả một đời” và vì vậy không tránh khỏi những phút giây thương nhớ hạnh phúc đã qua, người đàn ông đã qua. Cho dù, tôi trân trọng cuộc sống hiện tại và người đàn ông hiện tại của mình.
Cindy cho biết, hiện tại chị hạnh phúc khi được là chính mình và có quyền lựa chọn những người đàn ông mà chị yêu |
– Nhân chuyện chị nói về “cái đã qua”, chị còn nhớ, khi nào thì chị nhận ra mình là một người con gái trong thân xác của nam nhi?
– Tôi không nhớ ngày cụ thể ấy là ngày nào, nhưng chỉ biết rằng từ rất nhỏ tôi đã thấy mình không phải là một bé trai. Nhưng lúc đó, nhận thức còn mù mờ lắm, vì còn nhỏ. Càng lớn, cái cảm nhận đó càng rõ rệt hơn và đến một ngày thì tôi biết, mình phải làm gì đó để tìm lại chính mình.
– Cái ngày chị nhận thức một cách trọn vẹn nhất về mình ấy, người đầu tiên mà chị chia sẻ là ai và đã nhận được phản ứng thế nào?
– Mẹ và chị gái. Mẹ mắt chữ a, mồm chữ o còn chị gái thì đứng đơ ra. Sau cái giây phút ấy, không ai tin cả, hoặc là họ cố tình làm thế, bởi ngày ấy, nếu tin thì cũng không bao giờ dám thừa nhận, chấp nhận.
– Vậy khi chị quyết định phẫu thuật, áp lực lớn nhất chị gặp phải là gì?
– Tôi chẳng muốn nói về những kỷ niệm buồn. Những người như chúng tôi đã phải chịu quá nhiều bi kịch trong cuộc sống, cả sự đớn đau không phải đến từ dao kéo, mà đến từ miệng lưỡi thế gian. Tôi cũng không oán trách ai, tôi đi tới quyết định này là vì mình, tôi tìm lại chính mình bằng mạng sống, sức lực và tiền của chính tôi. Và vì điều đó tôi không thấy mình mắc nợ ai cả.
Tôi chỉ muốn nói rằng, nếu được phẫu thuật từ bé, tôi đã đóng góp cho xã hội được nhiều hơn, sống một cách thoải mái sớm hơn. Bởi từ bé tôi từng mơ ước trở thành luật sư.
– Nghĩa là, theo chị, việc phẫu thuật muộn đã ngáng trở con đường trở thành luật sư của chị?
– Tôi không đổ lỗi cho điều gì cả. Nhưng tôi không muốn trở thành trò cười giữa cuộc đời. Và bạn có thể tưởng tượng, tôi có thể sống bình thường không trong một môi trường mà tôi mơ ước. Cái đó chặn đứng tôi. Xã hội chưa có luật cụ thể để bảo vệ những người như chúng tôi.
Giờ đây tôi trở về và thấy hạnh phúc một phần vì tôi đã được là chính mình, một phần cảm nhận thấy xã hội đang dần chấp nhận, mở cho chúng tôi một con đường để trở về. Qua đây tôi cũng cảm ơn những người đã tổ chức đêm Hạ Vàng, bởi sự thật, những người như tôi rất ít khi được mời đến các sân khấu lớn như thế.
– Xã hội đã dần mở một cánh cửa cho những người như chị, còn gia đình, người thân đón nhận chị thế nào?
– Theo năm tháng, những người thân đều cảm nhận được một điều cuộc sống của tôi đã dễ chịu hơn trước rất nhiều nên mọi người cũng thấy quyết định của tôi là đúng đắn. Bố mẹ tôi sinh nhiều con, có tới 11 người. Tôi có 4 chị gái và còn lại là các anh em trai. Trong gia đình, tôi cũng có một em trai là gay, nhưng hiện nay cuộc sống của cậu ấy rất tốt: có một người để sẻ chia, một công việc để say mê (em trai Cindy Thái Tài là một nhà thiết kế). Chúng tôi chia sẻ với nhau được nhiều thứ, em trai cũng là người thiết kế đồ sân khấu cho tôi, cậu ấy từng học thiết kế thời trang ở Italia.
Cindy hạnh phúc bởi những NTK như Vân Khánh, nhà tạo mẫu tóc Đoàn Anh Tuấn không hề có sự phân biệt khi làm đẹp cho chị |
– Còn con trai chị, cháu cảm nhận thế nào về người mẹ đặc biệt của mình?
– Con trai tôi còn nhỏ, cháu mới lên 6 tuổi và chuẩn bị vào lớp một. Trẻ con thì thật thà và trong trẻo lắm, chúng cũng chỉ cần người là mẹ có một tình yêu thuần khiết cho mình. Tôi tin là con tôi cảm nhận thấy điều đó và an tâm trong vòng tay chăm sóc và tình yêu của tôi. Có lẽ đến một ngày nào đó, khi cháu lớn lên, bằng nhận thức cháu cũng sẽ thấy những điều đặc biệt của mẹ nó, nhưng tôi không bao giờ lo sợ về điều đó.
Cu cậu khá đàn ông và galant đấy bởi thỉnh thoảng tôi hỏi cháu: Mẹ có đẹp không thì đều nhận được cái gật đầu và đôi tay con vuốt vào má. Nhưng một lần, khi tôi chuẩn bị đi tiệc, tôi diện một chiếc váy khá sexy và vào chào con trước lúc ra khỏi nhà, cu cậu đã giật giật tôi lại để kéo áo của mẹ lên, cháu bảo: “không đẹp”.
– Thế mẹ Cindy dành thời gian chăm sóc con thế nào?
– Nếu không có công việc bận đột xuất thì tôi đưa cháu đi học, dành thời gian cho cháu những khi con ở nhà. Lúc bận việc hay phải đi công tác, chị gái giúp tôi làm việc này.
– Câu hỏi cuối cùng, sau phẫu thuật, chị phải chăm sóc mình đặc biệt ra sao?
– Tôi tập thể dục đều đặn, ăn nhiều rau và ít tinh bột. Về thuốc, giờ tôi không phải phụ thuộc nhiều vào chúng, mỗi tháng chỉ cần tiêm một lần hoóc môn. Không tốn kém gì nhiều cả.
Theo Đất Việt